Nhưng Lâm Vinh Đường vẫn mỉm cười, giả vờ cười như không quen biết Đông Mạch, lịch sự mà cũng có vẻ kiêu ngạo nói: “Hoan nghênh cô đến nhà của tôi làm khách.
Đông Mạch khẽ cười: “Có cơ hội tôi chắc chắn sẽ đi.
Cô không ngờ cũng có một ngày Lâm Vinh Đường lại tự tay nấu món canh cá, cô càng không ngờ anh ta lại dùng món canh cá đó để hầu hạ một bà lão tám mươi tuổi.
Cô nghĩ cô sẽ không bao giờ được ăn món canh cá do chính tay Lâm Vinh Đường làm.
Nhưng rõ ràng, cô không ăn thì cũng sẽ có người khác được ăn thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây