Tiếng Đông Mạch kèm theo giọng mũi: “Sau này chúng ta ngủ riêng đi, thay phiên ngủ với con, như vậy cũng khiến anh bớt vất vả hơn.
Thẩm Liệt: “Không muốn. Anh muốn ngủ với em.
Mũi Đông Mạch cay cay, cô lại có chút muốn cười: “Vậy sau này lúc tính ngủ lại vất vả anh rồi.
Thẩm Liệt vỗ về tóc cô: “Cũng không có gì. Bây giờ con vẫn còn nhỏ, đợi lớn hơn chút thì sửa lại, cũng không phải cứ mãi như vậy. Hơn nữa anh khỏe hơn em nhiều. Đúng rồi, anh có mang một món quà nhỏ về cho em đó, em xem đi.
Đông Mạch: “Qùa nhỏ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây