Bởi vì nói đến một khoảng lịch sử trong quá khứ nên lại nhắc đến chuyện của bố Bành Thiên Minh, nhất thời không khỏi cảm thán.
Bữa cơm vô cùng thoải mái, nhưng khi nhắc đến chuyện chỉ tiêu, ông Từ lại nói: “Tôi đã đặt vé tàu ngày kia đi Thưởng Hỉa rồi, nếu ông Thẩm không có cách nào trở về, vậy thì lần này chúng ta không có duyên rồi.
Đông Mạch nghe vậy thì trong lòng căng thẳng. Cô không biết tình hình hiện tại của Thẩm Liệt, anh cũng không hồi âm, càng không biết anh có thể về kịp không, nhưng ông Từ đi muộn một ngày thì có thêm một ngày hi vọng.
Ăn cơm xong, sau khi tiễn ông Từ đi, cô và Bành Thiên Minh cùng Giang Xuân Canh bàn bạc. Bành Thiên Minh và Giang Xuân Canh tất nhiên cũng lo lắng, nếu không thành thì đúng là tốn công vô ích, cơ hội tốt như vậy lại để vụt mất.
Đông Mạch bình tĩnh lại: “Cho dù lần này có thế nào thì sau này vẫn có thể tiếp tục cố gắng. Lần này người ta đến đây đã có ảnh hưởng rất sâu đậm với chúng ta. Nếu tương lai chúng ta có thể lấy được chỉ tiêu xuất khẩu, muốn hợp tác cũng có thể. Lần này coi như là đặt nền móng cho tương lai đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây