Tất nhiên Giang Thu Thu cũng hiểu ý cô, thật ra chính anh ấy cũng muốn mau chóng làm xong cái tiệm bánh ngọt này, hôm qua lúc cha đang làm quản lý ở quán sủi cảo đã có làm xong mô hình rồi, không cần sự giúp đỡ của ông, người đã quen việc rồi, mà lại rảnh rỗi chẳng có việc gì làm thì đúng là chẳng có ý nghĩa gì cả.
Vì Mãn Mãn ở cùng với Giang Xuân Canh, hai vợ chồng Giang Thu Thu cũng đang ở Lăng Thành, ông cụ Giang Thụ Lý lại đang ở trong công xã, Hồ Kim Phượng cũng lười quay về thôn, Thẩm Liệt không có ở nhà, nên bà nghĩ ngợi rồi trông con giúp Đông Mạch, cũng để Đông Mạch có sức hơn, buổi tối cũng ít đi tiểu đêm.
Ban ngày, cô không có việc gì làm cũng đi qua cửa hàng bánh ngọt nhìn người ta lắp đặt thiết bị, thường xuyên qua lại cũng thành quen, đúng lúc hôm đó Phùng Minh Hoa đến tìm Đông Mạch chơi, thấy vậy, hỏi một câu.
Hồ Kim Phượng thấy người ta là cô gái tốt, nên đi nghe ngóng, biết rõ chuyện người ta chưa kết hôn, mừng rỡ, trong lời nói có nhiều lần thăm dò, Phùng Minh Hoa cảm nhận được ý của Hồ Kim Phượng.
Cô ấy cũng từng quen biết Giang Xuân Canh, ai mà ngờ bây giờ Giang Xuân Canh ly hôn, đột nhiên nói ra như vậy, làm cô ấy cũng cảm thấy có hơi ngại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây