Sau khi thu xếp mọi việc ở nhà máy ổn thỏa, Thẩm Liệt và Đông Mạch cũng bắt đầu công cuộc dọn nhà của hai người. Thật ra cũng chẳng phải dọn nhiều, nhà của Tô Ngạn Quân trong Lăng Thành cũng tương đối đầy đủ, cần cái gì cũng có. Tương lai nhà ở thôn Tùng Sơn khó tránh khỏi trường hợp cần dùng đến, hơn nữa vài món đồ ở nông thôn đem lên thành phố cũng không hợp lắm. Vậy nên nồi niêu, xoong chảo và một số đồ dùng sinh hoạt hàng ngày hai người cũng không mang đi, cái nào có thể dùng lâu dài thì mang đi, mấy món còn lại họ bèn tặng cho thím hai nhà họ Vương và các gia đình khác.
Quan trọng nhất là phải mang theo đầy đủ đồ dùng cho hai đứa nhỏ, như là quần áo, bỉm, sữa,… Bây giờ Tô Ngạn Quân cũng tìm được một nơi có thể gửi sữa bột chất lượng cao ở Hồng Kông về giúp cô nên sữa bột trong nhà không bao giờ sợ hết. Tô Ngạn Quân cũng mua rất nhiều quần áo cho hai đứa bé, điều này khiến Đông Mạch buộc phải viết thư gửi cho bà bảo bà không cần mua nhiều như thế.
Dù gì hai đứa trẻ còn khá nhỏ nên chúng lớn lên rất nhanh, thời thiết thì thay đổi liên tục, những bộ quần áo đắt tiền như vậy mà không mặc mấy thì thật lãng phí.
Cuối cùng mọi việc cũng được giải quyết gần xong, vừa rạng sáng hai người đã lên chiếc xe tải được chuẩn bị sẵn để chuyển đến nhà của Tô Ngạn Quân ở thành phố.
Căn nhà kia cũng không cách xa nhà máy là bao, chỉ khoảng mười phút đi xe đạp. Nơi này cũng khá gần bệnh viện và trường học, ngay đó còn có một cái trường mẫu giáo. Thẩm Liệt đưa Đông Mạch đến xem thì hai vợ chồng thấy rất hài lòng, họ có thể hình dung cuộc sống vui vẻ của hai đứa trẻ ở trường mẫu giáo trong tương lai, gia đình yên ổn hạnh phúc, ý tưởng để phát triển nhà máy cũng dồi dào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây