Đông Mạch nói: "Nhưng thật ra em cảm thấy anh nên cẩn thật chút."
Thẩm Liệt trả lời: "Cái gì cơ?"
Đông Mạch nói: "Em còn trẻ như này, mọi người đều khen em xinh đẹp, bây giờ tất cả mọi người đều nói em trông rất tây giống như từ trong thành phố tới, còn có mấy người tưởng em là cô gái nhỏ chưa kết hôn, hơn nữa em đã nhận lại mẹ, mẹ em còn là người thành phố, mà anh, anh làm lụng ngày đêm vất vả, sớm đã không còn đẹp như lúc chưa kết hôn với em, bây giờ anh cũng không nói lời ngon tiếng ngọt dỗ em. Nói không chừng qua vài năm nữa hai ta ra ngoài, người ta sẽ tưởng anh là ba của em."
Thẩm Liệt: "?"
Đông Mạch nói: "Anh vẫn nên nghĩ xem làm thế nào để trông chừng em đi, để tránh em phải suy nghĩ đến việc đi vào trong thành phố tìm người trẻ tuổi thời thượng."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây