Mọi người đương nhiên hiểu được ý của cô, còn có người chế nhạo nhìn Vương Thải Vân: "Người ta đã chạm vào cô chưa, hay là cô tự chạm vào mình!"
Cũng có người cười ha ha châm biếm.
Khuôn mặt Vương Thải Vân bởi vì tức giận mà đỏ bừng, cô ta cảm thấy bản thân rất nhục nhã, nhất là khi ở gần Đông Mạch, thái độ của Đông Mạch không lạnh cũng không nhạt, càng khiến cho cô ta cảm thấy người ta là vợ cả, là phòng chính, mà cô ta chỉ là một nhân vật nhỏ!
Người ta căn bản không để cô ta trong mắt.
Xung quanh là tiếng cười nhạo của một đám người, Đông Mạch hờ hững nhìn Vương Thải Vân, con người đầu tiên phải có lòng tự trọng, thì mới có thể được người khác tôn trọng, lúc trước cô đã muốn chuyển Vương Thải Vân đi nơi khác, nếu không phải cô lo lắng cứ thế đuổi cô ta đi, sợ cô ta sẽ nghĩ quẩn trong lòng, ai mà biết được vừa mới vượt qua được tình hình không tốt khi điều chỉnh giá thị trường của ngành sản xuất len cashmere, sau đó cô lại sinh con, nên chuyện này cũng kéo dài lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây