Đông Mạch không ngờ lại có đạo lý bắt cá thế này, khi nhớ đến mạn đà la gì đó mà anh nói, trong lòng bèn nghĩ, anh biết nhiều thật. Cô có vẻ tò mò, lúc trước anh từng làm gì trong đơn vị mà biết được nhiều thế.
Nhưng nghĩ đến anh là Thẩm Liệt, đột nhiên cô không hào hứng nữa, thậm chí cũng không muốn hỏi nhiều. Thẩm Liệt là anh cô tột của Lâm Vinh Đường, cô không muốn có dây dưa qua lại.
“Có phải cô muốn hỏi tôi chuyện gì không? Thẩm Liệt lại hỏi như vậy.
Đông Mạch ngước mắt nhìn qua, anh cũng nghiêng đầu nhìn cô, ngược sáng nên cô cảm thấy anh có đôi mắt biết nhìn thấu lòng người.
Cô bèn mím môi: “Ban ngày anh nói mạn đà la kia, trông như thế nào vậy. Tôi… tôi sợ con thỏ của mình lỡ như ăn mất thì…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây