Lúc này Thẩm Liệt cũng buông xuống những chuyện khác để chú tâm giúp đỡ Đông Mạch làm bánh ú, bởi vì bánh trung thu năm ngoái rất nổi tiếng nên đợt này khi bánh ú của họ ra mắt thì tin tức lan truyền đi rất nhanh, thậm chí đến huyện thành kế bên cũng nghe nói đến, còn có người đặc biệt đến đặt bánh.
Vì có quá nhiều đơn đặt hàng nên quả thực là mấy người họ làm không xuể, sau cùng thì Hồ Kim Phượng, Giang Thụ Lý, Phùng Kim Nguyệt đều sang giúp đỡ, sau đó họ lại tìm thêm không ít người trong thôn, mọi người cùng tăng ca tăng giờ để làm cho kịp đơn hàng.
Họ cứ như thế cả ngày bận tối mắt tối mũi, cuối cùng trước tết Đoan ngọ một hai ngày cũng đã hoàn thành xong tất cả các đơn đặt hàng, dán bao bì, đóng hộp, rồi lái xe đi giao hàng hết chuyến này đến chuyến khác, sau khi giao xong, tất cả mọi người ai nấy cũng đều mệt mỏi rã rời, quán sủi cảo đóng cửa, mọi người đoán là phải nghỉ ngơi vài ba hôm.
Đông Mạch mệt đến nỗi đờ người ngã xuống giường, nhưng trong lòng cô lại rất phấn khích: “Anh đã tính thử chưa, đợt bánh ú này của chúng ta sẽ kiếm được khoảng bao nhiêu tiền lời?
Làm ăn buôn bán nhiều rồi nên cũng dần dần sử dụng một số từ trong ngành, bây giờ không còn nói kiếm được bao tiền nữa, mà nói là kiếm được bao nhiêu lợi nhuận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây