Lý Tú Vân bên cạnh trợn mắt há hốc mồn ngạc nhiên, không ngờ Đông Mạch lại làm mọi việc gọn gàng nhanh chóng như cắt dưa hấu vậy, chỉ trong một ngày đã hoàn thành nhiều việc như vậy, không thể không hạ giọng hỏi: “Đông Mạch, mấy người vừa nãy đều là quan viên trong thành phố, cô nói chuyện với người ta mà không hề luống cuống luôn đó?
Đông Mạch: "Cũng là hai vai với một cái đầu thôi, cũng không có gì phải sợ cả."
Cô không luống cuống, nhưng thực ra cũng có nhiều lý do, bởi vì kinh nghiệm dày dặn nên cô sẽ không dễ bị luống cuống. Vì đã làm được nhiều việc nên cô cũng tự tin hơn và vì chồng của cô là Thẩm Liệt, cô có lòng tin, đương nhiên cũng vì anh họ của cô là Tô Văn Châu.
Không thể nói không liên quan gì đến Tô Văn Châu, cô phải thừa nhận rằng mọi thứ đã làm nên con người của cô bây giờ.
Cô của ngày hôm nay cho dù gặp ai cũng có thể cư xử một cách đúng mực, ngay cả những người hơn hẳn thân phận của Tô Văn Châu, cô nghĩ bản thân cô cũng sẽ không sợ hãi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây