Đông Mạch trốn được một lúc, Thẩm Liệt mới dẫn đám trẻ sang phía Đông. Đông Mạch tựa vào phía sau cây liễu, lạnh đến mức run cầm cập. Đợi họ tới, cô mới ra ngoài, nhảy nhót vài cái để thư giãn gân cốt. Sau khi thư giãn gân cốt, cô thấy sắc trời cũng không còn sớm, vội cầm cái đục tiếp tục đục hang. Vừa mới qua mùa xuân chưa lâu, thời tiết ấm áp, mặt sông đóng băng cứng lại. Khi đục xuống, bề mặt băng cũng chỉ có những mảnh băng trắng bắn tung tóe. Đông Mạch cắn răng, liều mạng dùng hết sức, cố hết sức có thể để làm cho được.
Cô dốc hết sức bình sinh, mệt rã rời, coi như cũng đục xong bốn cái hang. Cô thở phào, nằm mọp trên mặt băng, đôi mắt quan sát ba lớp băng mỏng đã đục.
Lúc này, bình thường thì cá đều bơi ngược mặt băng, tuy sông có vài cây thủy sinh nhưng nước vẫn trong, nếu có cá xuất hiện thì rất dễ nhìn thấy.
Đông Mạch nhẫn nại chờ đợi, không bao lâu, quả nhiên thấy hai con cá nhỏ rộng bằng một ngón tay bơi qua. Tuy chúng không lớn nhưng cũng đủ khiến Đông Mạch kích động.
Cô nín thở, nhìn chú cá kia lắc đầu quẫy đuôi bơi về phía mắt băng lộ ra trong nước, cô mau chóng nhấc lưỡi câu của mình lên và nhắm chuẩn vào mắt băng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây