Tôn Hồng Hà yên lặng nhìn anh ta, nhìn một lúc, mắt đỏ lên: “Tôi có bầu rồi, tôi mang thai, tôi mang thai rồi!
Lưu Trụ Thiết giật mình, vội hỏi: “Đứa bé ... của em à?
Tôn Hồng Hà nghe vậy, thiếu chút nữa giận điên lên, tiện tay lấy chén trà trên bàn cạnh giường ném sang: “Còn của ai được nữa, còn có thể là của người khác ư, Lâm Vinh Đường không phải đàn ông, anh ta có thể khiến tôi có con được à? Cậu cảm thấy tôi ngoài cậu còn ngoại tình với người đàn ông khác được à?
Lưu Trụ Thiết sợ hãi, vội vàng dỗ Tôn Hồng Hà: “Em cũng có nói chị có người đàn ông khác đâu, em, không phải em đang rất vui đây à, Hồng Hà ơi, Hồng Hà, chị cũng đừng chấp em, em khờ lắm, miệng em cũng ngu, tất nhiên là em tin chị, trong bụng chị chắc chắn là con của em, em tin mà!
Dỗ cả buổi, Tôn Hồng Hà rơi nước mắt, lau nước mắt xong mới miễn cưỡng dừng lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây