Thím hai nhà họ Vương nhìn bộ dáng kinh ngạc kia của Vương Tú Cúc, sau đó nhìn một đám người vây quanh chờ bà ấy nói thì càng thêm đắc ý. Dù sao bọn họ đều là người bình thường, ai lại không thích được một đám người vây quanh lắng nghe bà ấy nói.
Thím hai nhà họ Vương chậm rãi nói: “Mảnh đất kia vốn là của nhà họ Mạnh, bây giờ lại bị Thẩm Liệt đoạt được, lấy được chứng chỉ gì đó. Ai nha, dù sao tôi cũng không hiểu, nhưng tôi nghe ý tứ chắc là để chứng minh miếng đất kia sẽ vĩnh viễn thuộc sở hữu của bọn họ mà thôi! Mấy ngày trước Mãn Thương của thôn chúng ta không phải bị Thẩm Liệt gọi đi Lăng Thành à. Đó cũng phải là đi chơi trên thành, mà là để cậu ta đi xử lí mảnh đất kia. Bây giờ mảnh đất đó toàn cỏ dại và bụi gai đều đã được san bằng, đội xây dựng đã tìm được rồi, sắp bắt đầu khởi công. Còn vì sao Thẩm Liệt đến bây giờ mới về được là do sự việc mảnh đất đó mà chậm trễ đó!
Mấy lời nói của thím hai nhà họ Vương khiến một nhóm người xung quanh sững sờ.
“Ý bà là mấy người Thẩm Liệt Đông Mạch sắp xây một nhà máy ở Lăng Thành à?
“Tất nhiên rồi! Không tin mọi người hỏi Mãn Thương mà xem. Nhà máy đã bắt đầu khởi công rồi, cần cẩu đều đến rồi. Cần cẩu lớn như thế cũng không giống như việc xây nhà ở nông thôn chúng ta đâu!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây