Lâm Vinh Đường bị đánh, Vương Tú Cúc cực kì hận, tuyên truyền khắp tám thôn mười dặm, hận không thể để cho khắp thiên hạ đều biết chuyện của Đông Mạch, Đông Mạch đi tới chỗ nào, cũng có người lắc đầu thở dài một hơi: "Nhìn con bé lớn lên từ nhỏ, con bé rất tốt mà, sao lại không thể sinh."
Cũng có người thầm nói, nói là cha mẹ tạo nghiệt, ai chẳng biết Đông Mạch không phải con ruột của nhà họ Giang, do thanh niên xuống thôn, quan hệ bừa bãi mới sinh ra đứa nhỏ, hiện tại gặp báo ứng, con gái không thể sinh.
Nhà họ Giang nghe xong cái này, tất nhiên rất tức giận, thật ra thân thế của Đông Mạch, lúc trước cô cũng đã nhắc tới, đợi đến khi lớn lên, liền không có ai nói ra, người nhà họ Giang cho rằng cô không biết, không nghĩ tới bây giờ lại truyền ra rồi.
Đông Mạch lại bình tĩnh nói: "Mẹ, chuyện trước đây, con đều nhớ rõ, những thứ này con đã biết sớm, dù sao con coi hai người như ba mẹ ruột của con, hiện tại con không sinh được, lại ly hôn, bị người nhà ghét bỏ, lại làm ảnh hướng tới danh dự của hai người, chỉ là con cũng không sai, ai bảo con là con gái của hai người, con có lo lắng, cũng chỉ lo cho nhà chúng ta thôi."
Nói chuyện cả buổi, lại làm Hồ Kim Phượng khóc lên, ôm Đông Mạch khóc ròng nói: "Đúng, con chính là con gái ba mẹ sinh ra, ba mẹ không có con gái, con lại đầu thai trong bụng thanh niên trí thức nhà người ta, con đeo vàng đội bạc cũng không được ghét bỏ nhà họ Giang chúng ta, con cùng đường nghèo túng đứng đầu đường cũng không cần nghĩ lại liên lụy tới chúng ta."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây