Ban đầu lúc bọn họ đi vào cũng không nhìn thấy Thẩm Liệt và Đông Mạch đang ở bên cạnh, Bọn họ tỏ vẻ rất cung kính cẩn thận với Tô Ngạn Quân, Mạnh Tuyết Nhu lại càng kính cẩn nói: “Thật ra không phải là cháu cố ý không kính trọng dì Tô đâu, là do lúc đó cháu không muốn thấy Thẩm Liệt và Giang Đông Mạch cho nên mới hướng sự bực bội về phía bọn họ nhưng cuối cùng lại để dì bị oan ức, đây đều là do cháu không đúng.
Ai biết lời này vừa nói xong, lúc cô ta ngẩng đầu lên lại nhìn thấy Thẩm Liệt và Đông Mạch đều đang ở bên cạnh.
Vẻ mặt của Mạnh Tuyết Nhu lập tức xấu hổ, vừa căm phẫn lại lúng túng, cô ta cảm thấy mình giống như một con ngốc chỉ biết bấc lực mà nhìn thoáng qua anh trai của mình.
Vốn dĩ cô ta cảm thấy bản thân mình cực kỳ oan ức, cơn tức giận của mình còn đang phát nghẹn làm sao có thể đi xin lỗi Tô Ngạn Quân được. Nhưng mà sau khi ba cô ta là ông Mạnh Thành Tùng nghe được việc này lại cảm thấy tức giận muốn chết.
Gần đây sức khoẻ của ba cô ta vẫn luôn không tốt thường xuyên phải nằm viện truyền dịch, hiện tại sau khi ông ta biết được lại tức giận chửi ầm lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây