Coi như cô ta đã hiểu rõ, trong kí ức của cô, Lâm Vinh Đường đối xử với Đông Mạch tốt như vậy, thực ra đều là hổ thẹn, đều là hời hợt bên ngoài, Đông Mạch của kiếp trước thực ra sống rất thảm!
Là cô ta tự lao vào gánh chịu đau khổ của người ta, nhường vị trí bà chủ giàu có cho Đông Mạch! Đông Mạch là nhặt được của hời sẵn có!
Đông Mạch suy nghĩ một hồi: “Cô nói có vẻ có lý, may nhờ có cô ly hôn với Thẩm Liệt, mới cho tôi một người đàn ông tốt như vậy, tôi phải cảm ơn cô. Cô nói sao cô lại tốt bụng như vậy chứ, khổ thì cô chịu sướng thì tôi hưởng, tinh thần cống hiến của cô thật vĩ đại.
Đông Mạch nghe Tôn Hồng Hà nói vừa tức vừa buồn cười, liền cố tình chọc tức cô ta.
Tôn Hồng Hà nghe thấy lời này như bị đâm một nhát dao xuyên tim rồi cố sức khuấy lên vậy, đau đến không biết làm thế nào mới được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây