Tôn Hồng Hà sửng sốt, theo bản năng lui về phía sau, dưới sáu mươi cái bóng đèn, cô ta chỉ cảm thấy ánh mắt của Lâm Vinh Đường vô cùng sâu thẳm và lạnh lùng, cô ta có chút sợ hãi.
Từ trước tới nay, cô ta đều cảm thấy Lâm Vinh Đường lớn lên rất thư sinh hiền lành, nhưng là từ trước tới nay cô ta lại không ý thức được, Lâm Vinh Đường như vậy, giống như một con rắn độc vậy, anh ta cứ im lặng mà nhìn cô ta, nhìn đến nỗi đối phương phải khiếp sợ trong lòng.
Lâm Vinh Đường: “Chuyện trong nhà, em không cần lo lắng.
Tôn Hồng Hà lúc này mới nhớ tới, chính mình đã quá vội vàng, thế mà quên chuyện này, vội nói: “Hiện tại, hiện tại thế nào rồi? Nhà của Vương Qua Nguyệt nói như thế nào?
Lâm Vinh Đường mở miệng, mỉa mai nói: “Bọn họ muốn một vạn năm, có điều anh chỉ đền nhiều nhất là bốn năm ngàn, để cho bọn họ làm ầm ĩ, làm ầm ĩ một lúc, biết lấy không được số tiền này, cũng ngừng lại, chuyện này, chúng ta chắc chắn không thể đền như vậy được, cứ để họ làm ầm ĩ đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây