Tôn Hồng Hà giật mình ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy Lâm Vinh Đường đang nhìn cô ta cười với ánh mắt dịu dàng.
Vốn dĩ trước đây cô ta thích Lâm Vinh Đường như thế này, nhưng bây giờ, sự dịu dàng trong đôi mắt đen đó vậy mà lại khiến cô ta cảm thấy sợ.
Lâm Vinh Đường: “Em không sao chứ, có phải không khỏe không?
Tôn Hồng Hà vội lắc đầu: “Không sao, có thể gần đây mệt quá.
Lâm Vinh Đường nghe xong thở dài, rất áy náy nói: “Đều là anh không tốt, nếu anh có tiền như Thẩm Liệt thì em không cần phải chải sợi, anh cũng có thể mời một người hầu hạ em, để em hưởng phúc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây