Giang Xuân Canh khinh thường, cười lạnh một tiếng: “Anh ta định học theo sau Thẩm Liệt hả.
Thẩm Liệt chậm rãi ăn cơm, nhưng vẫn nói: “Lần này anh ta đã hạ quyết tâm rồi, lại thêm nhà họ Mạnh đứng sau là chỗ dựa vững chắc, chắc có thể làm lớn được, nhưng cũng không có gì cả, thị trường len cashmere rất lớn, nhân công chải sợi ở quê chỗ nào cũng có, còn chưa tới mức cướp bát cơm của ai đâu.
Đông Mạch gật đầu, cô cũng nghĩ như vậy, dù sao mọi người cũng đều có năng lực của riêng mình.
Ít nhất nhà mình đã quyết định làm việc với hai xưởng dệt ở Thượng Hải, thì cũng không cần chen chân vào nhà máy thảm nhung thủ đô với bọn họ nữa rồi!
***
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây