Mạnh Tuyết Nhu thấy tất cả mọi người đều tò mò nhìn cô ta, trái lại có chút xấu hổ, vội vàng nói: “Vậy thì tốt rồi, nhà cô không có chuyện gì thì tôi yên tâm rồi, lúc trước tôi còn lo lắng, sợ lỡ như xảy ra chuyện gì.
Nhưng mà cô ta nói như vậy, càng khiến mọi người tò mò, chuyện gì là chuyện gì chứ
Đông Mạch bèn dứt khoát nói: “Lúc trước không phải buôn bán thảm lông cừu chưa được mở ra sao, kết quả thiếu chút nữa bị kẻ xấu hãm hại, trộm đi thư giới thiệu bán thảm lông cừu của chúng tôi đi mất, may mắn ông trời có mắt, Lăng Thành buông hạn chế này, bằng không, quả thật chỉ có thể ngã hố!
Sau khi nói ra lời này, tất cả mọi người đều có chút kinh ngạc: “Vậy mà còn có loại người này, trộm thư giới thiệu của hai người à? Đó là ai vậy?
Đông Mạch: Ai mà biết được, còn không phải là vẫn chưa tra ra được sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây