Có lẽ bây giờ cô đã che kín được các vết thương trên cơ thể, nhưng hôm nay anh đã nghe thấy tiếng khóc của cô rồi.
Thậm chí trong ánh mắt của cô hiện giờ cũng để lộ sự co quắp mà người từng bị đánh mới có.
Anh nắm chặt tay, nói với vẻ lạnh nhạt: “Đông Mạch, hiện giờ tôi nói với cô những điều này không phải là bởi vì tôi gọi cô một tiếng chị dâu, cũng không phải bởi vì cô là Đông Mạch, càng không phải là nguyên nhân khác, mà là do cô chính là một người phụ nữ bị bạo lực gia đình đấy.
“Trước kia tôi là một quân nhân, tuy bây giờ đã xuất ngũ nhưng vẫn có rất nhiều điều đã khắc ghi vào trong xương cốt của tôi, tôi không thể chịu được loại chuyện này. Chỉ cần cô nói một câu thì tôi sẽ dốc toàn lực đòi lại công bằng giúp cô.
Đông Mạch chầm chậm quay người lại, nhìn về phía Thẩm Liệt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây