Thật ra lúc đến, anh cũng đã biết là sẽ gặp được Bành Thiên Minh, nhưng gặp thì gặp thôi, cũng không có gì, dù sao cũng chỉ vậy mà thôi.
Nhưng bây giờ nhìn thấy rồi, bước chân vẫn dừng lại.
Bành Thiên Minh giơ tay lên, bàn tay sơn móng tay đỏ nhẹ nhàng vén mái tóc xoăn bên tai lên, cũng chính là lúc này, cô ấy nhìn thấy Giang Xuân Canh.
Cô ấy mỉm cười: “Đông Mạch sợ anh không biết, nên tôi ở đây chờ anh.
Giang Xuân Canh tiến lên: “Làm phiền giám đốc Bành rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây