Lúc đến thành phố Lăng, trời vẫn mưa như cũ, nhưng hình như có chút lớn hơn rồi. Thẩm Liệt khóac tay Đông Mạch, đi tới tránh mưa ở bên cạnh một cửa hàng bánh bao.
Ai ngờ được vừa mới cất ô, đã nhìn thấy một chiếc xe cờ đỏ từ đằng kia chạy tới.
Xe chạy rất chậm, cũng không bắn tung tóe lên trên đường cái gì. Lúc Đông Mạch nhìn thấy, theo bản năng nghĩ, người lái xe này không tệ, người bình thường nào sẽ quan tâm đến mấy chuyện này đây, đều nghênh ngang lái qua, nước hai bên văng khắp nơi, khiến cho người trên đường dính cả người đều là bùn đất.
Ai mà ngờ chiếc xe kia lại dừng lại ngay trước mặt bọn họ, cửa xe nhanh chóng được mở ra, Tô Văn Châu đi từ trên xe xuống, Thẩm Liệt thấy, vội vàng cười chào hỏi.
Tô Văn Châu cười nói: “Biết hai em bắt xe tới đây, tôi nghe nói sớm hay muộn gì cũng chỉ có hai chuyến, có lẽ chính là vào giờ này, hôm nay trời lại mưa, tôi cũng đúng lúc đi qua, cho nên muốn tới đón hai em.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây