Người bên cạnh nhìn thấy anh như vậy, đều có chút tò mò liếc nhìn nhiều hơn vài cái, lại cảm thấy bọn họ ăn mặc rất cầu kỳ, còn tưởng rằng là người trong thành phố, không khỏi thầm thấy hiếm lạ, cảm thấy đàn ông trong thành phố quá chăm chút cẩn thận cho phụ nữ.
Trùng hợp hết lần này đến lần khác, Lâm Vinh Đường cũng vừa lên xe, cũng ở trên chiếc xe này, anh ta nhìn thấy trời sắp mưa, bèn tới trước chờ, tìm một vị trí tốt, ngay phía trước chỗ của Thẩm Liệt.
Lâm Vinh Đường thản nhiên nhìn Thẩm Liệt và Đông Mạch, Thẩm Liệt và Đông Mạch cũng nhìn thấy Lâm Vinh Đường.
Ánh mắt chạm nhau, ai cũng không nói gì, nên làm gì thì cứ làm vậy.
Lâm Vinh Đường thu hồi tầm nhìn, ánh mắt tối tăm nhìn ra ngoài cửa sổ, mưa phùn mông lung rơi xuống từng đường nước chảy xuống trên cửa sổ, anh ta cứ như vậy, cách một màn thủy tinh, nhìn thế giới bên ngoài bởi vì vết nước chảy xuôi mà có vẻ loang lổ mờ ảo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây