Xe lửa đến vào lúc xế chiều, Đông Mạch liền nhịn không được vẫn ngủ gật, Giang Xuân Canh thấy cô như vậy, liền để cho cô nằm trên bàn ăn nhỏ ngủ một hồi, Đông Mạch lúc đầu vẫn còn chống tay, lúc sau không chịu được, liền lăn ra ngủ.
Sau khi ngủ, mơ mơ màng màng, vào lúc Giang Xuân Canh đánh thức cô tỉnh, mới biết được, đã đến thủ đô.
Cô đột ngột đứng dậy.
Giang Xuân Canh vỗ nhẹ vào lưng cô, trấn an nói: "Đừng nóng vội, vẫn còn nhiều thời gian."
Đông Mạch vội vàng gật đầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây