Bành Thiên Minh hiểu ngay, chế nhạo: “Nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của anh ta, vừa muốn cười, vừa muốn khoe khoang, vừa muốn đắc ý, vừa phải cố gắng chịu đựng, tôi thấy anh ta nhịn đến cái miệng cũng co giật luôn rồi.
Đông Mạch nghe Bành Thiên Minh nói vậy liền mỉm cười: “Cũng không có gì, một người không quan trọng thôi.
Trong lúc nói chuyện, Đông Mạch đưa Bành Thiên Minh đến tiệm sủi cảo, đúng lúc giờ ăn trưa, khách khứa khá đông, Phùng Kim Nguyệt nhìn thấy Đông Mạch đương nhiên là bất ngờ: “Đông Mạch, không phải em đi thủ đô với anh cả rồi sao?
Đông Mạch bèn giải thích ngắn gọn lại tình hình, lúc này Giang Thu Thu cũng nghe thấy, lo lắng xoa xoa tay hỏi: “Vậy có thể làm gì?
Đông Mạch: “Cũng không có gì, bây giờ đúng lúc đang làm, làm xong mang thư giới thiệu qua đó là được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây