Sau vài lần như thế, bí thư chi bộ thôn nổi giận, nhưng Vương Tú Cúc cũng không có biện pháp gì. Thế là bà ta bắt đầu giả ngu, bắt đầu kêu oan, bắt đầu giả vờ thành một người điên.
Cuối cùng Thẩm Liệt nói: “Thôi quên đi, tôi cảm thấy rất thất bại. Không thể tính toán rõ ràng với bà ta được. Có điều bà ta vậy mà lại chạy đến nhà của tôi để trộm đồ, đây là chuyện lớn, không thể bỏ qua dễ dàng được, tốt xấu gì cũng phải cho tôi một kết quả.
Thẩm Liệt đòi kết quả, bí thư chi bộ thôn còn có thể làm gì nữa đây. Ông lập tức gọi người nhà họ Lâm đến thương lượng, sau một hồi thương lượng, kết quả là bất kể có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa cũng không thể đến đồn cảnh sát. Nghe nói bây giờ đã bắt đầu xử lý nghiêm khắc rồi, có người tùy tiện trộm một cái màn thầu cũng có thể bị nhốt lại, Mà chuyện của Vương Tú Cúc lại lớn như thế, không biết sẽ thành ra thế nào nữa.
Thế nên mọi người quyết định bồi thường tiền. Nhưng là khi bí thư chi bộ thôn hỏi ý kiến của Thẩm Liệt thì người ta chẳng những đòi tiền mà còn muốn xem cảnh người xấu gặp quả báo.
Bí thư chi bộ thôn: “Theo lời của Thẩm Liệt là, phải xử lý nghiêm khắc, cậu ta nói các người đã tạo ra một tấm gương xấu như thế, phỏng chừng sau này ai cũng dám đến trộm đồ của nhà cậu ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây