Đông Mạch nhịn không được cười, Trần Á khen không ngừng, thậm chí còn hỏi Thẩm Liệt đã làm thế nào: “Nhà của tôi cũng định chia làm ba phòng, chốc nữa lại đến lúc phải dọn nhà rồi, cậu có thể đến xem rồi kiểm tra giúp chúng tôi không, bên bọn tôi cũng không muốn làm khác quá, cứ dựa vào chỗ của cậu mà làm thôi, tôi thấy chỗ bên này của cậu đẹp lắm.
Thẩm Liệt cười nói: “Được, đợi đến lúc sửa lại nhà, em sẽ qua để nhìn giúp.
Trần Á nhìn lại căn nhà, cảm thán: “Nếu ông cụ còn sống, chứng kiến căn nhà được thay đổi thành như vậy, chắc chắn sẽ rất vui! Để lát nữa tôi gọi ông Vương đến xem!
Sau khi Trần Á đi, Thẩm Liệt và Đông Mạch dọn dẹp một ít gạch và vôi còn dư lại trong sân, Đông Mạch nhìn về phía khu vườn: “Chúng ta cũng trồng hai cây nho trong sân nhé, như trong sân nhỏ nhà ông cụ Vương ấy.
Tất nhiên Thẩm Liệt không có ý kiến gì: “Được, vậy mấy cây dây leo có thể leo ra sau tường, leo đến chỗ cửa sổ, khách hàng trong quán sủi cảo cũng có thể được nhìn thấy cây nho, vào mùa hè, cây cối xanh tươi, đúng lúc có thể nhìn thấy cảnh đẹp đến vậy, hơn nữa sau đó chúng ta cũng có thể hái nho để ăn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây