Bành Thiên Minh liền đưa túi cho cô: “Chị thấy em vội vàng tới đây, chắc em cũng không mang theo quần áo, ở đây chủ yếu dựa vào sông, buổi tối có thủy triều, không cần tốn nhiều quần áo, chị có hai bộ quần áo mới mua nhưng không mặc nhiều, nếu em không chê thì mặc thử xem?
Đương nhiên Đông Mạch có hơi ngại ngùng, nhưng Bành Thiên Minh vẫn cứ đưa quần áo cho cô: “Em đừng khách sao làm gì, chị còn nhiều quần áo lắm, mặc không hết được, nếu em mặc vừa thì cứ để mà mặc.
Nhìn thấy cô ấy như vậy, Đông Mạch không có cách nào để từ chối: “Vậy để em mặc rồi giặt sạch trả lại cho chị.
Bành Thiên Minh hỏi cô nghỉ ngơi thế nào: “Nhìn em có vẻ ổn hơn nhiều rồi.
Đông Mạch mỉm cười: “Vâng, em đã đỡ hơn nhiều rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây