Khi Trần Á đang nói chuyện, mới nhớ tới: “Đông Mạch, cô vừa nói muốn thuê một cửa hàng à?
Đông Mạch: “Vâng, tôi định mở một quán sủi cảo.
Trần Á cười: “Tốt đấy. Nếu cô mở quán sủi cảo, ngày nào tôi cũng qua ăn. Cô làm đồ ăn rất ngon đấy.
Đông Mạch: “Nhưng tôi tìm một vòng rồi, không thấy nơi nào thích hợp, nên mới nghĩ đến cô. Cô vẫn luôn ở công xã nên chắc cũng quen thuộc. Cô giúp tôi hỏi thăm tìm giúp với, không thì tôi cũng không biết thuê ở đâu.
Trần Á: “Sao cô không nói sớm. Ngoài công xã kia, trên đường có một ngôi nhà ngói, ngay sát đường, đang để trống. Đó là do ông cụ nhà tôi không có việc gì làm nên trồng hoa. Bây giờ vẫn để trống, thuê cũng không mất bao nhiêu tiền. Ông cụ Vương không cho thuê, nên giờ cô lấy dùng đi cũng được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây