Đông Mạch tò mò nhìn Tôn Hồng Hà: "Rắc rối lớn, nghĩa là sao?"
Tôn Hồng Hà cười lạnh: "Còn có ý gì chứ, cho vay làm ăn, Thẩm Liệt làm gì có vật chất cho việc làm ăn, sớm muộn gì cũng mất trắng, có thể còn gặp chuyện khác không may mắn hơn."
Đông Mạch cau mày, cô luôn cảm thấy Tôn Hồng Hà biết chuyện gì đó, thái độ trịch thượng mang theo một chút tự mãn như thể tôi không biết cô không biết biết này.
Nhưng cô ta có thể biết gì chứ?
Tôn Hồng Hà sinh ra và lớn lên cùng thành phố với mình, trong nhà không còn người thân nào, cô ta còn có nguồn tin tức nào tốt chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây