Lão Hồ nghe xong cảm thấy cũng thỏa đáng, nhưng Bí thư Vương rõ ràng là muốn trả giá, bất đắc dĩ mỉm cười: "Em trai Thẩm, cái này không thể rẻ hơn sao? Bây giờ xí nghiệp xã kinh doanh rất khó, các công đoàn tín dụng có thể phê duyệt các khoản vay số tiền có hạn, dùng 4000 đồng để lắp đặt mười bộ máy này! Đó không phải là số tiền nhỏ! "
Thẩm Liệt nói: "Bí thư Vương, tôi nói giá 4000 này cũng không phải là giá trên trời, ngài cũng biết hoàn cảnh của tôi, tín dụng xã cho vay mang theo bao nhiêu rủi ro. Vừa rồi anh cũng đã nghe, tôi chân trước cho vay, chân sau người trong làng đã có người đồn đãi bậy bạ. Giờ đây ai cũng nghĩ là tôi cho vay nặng lãi, chịu ấp lực rất lớn. Tôi đã đi ký hợp đồng cho máy chải thô của xưởng dệt. Nếu việc cải tạo không thành công, thì tôi phải bồi thường đến táng gia bại sản. Nếu cải tạo thành công nhưng mà lại không bán được thì đó cũng quy cho tôi. Bây giờ bán máy cho một xí nghiệp xã. Nếu máy không cho ra thành phẩm còn không phải lại tính lên người tôi sao? Tuy nói một máy bán giá đó là tôi kiếm lời, nhưng cũng khó kiếm được tiền, nếu đổi lại là người, mạo hiểm lớn như vậy, không được bảy tám ngàn thì không cần nói chuyện, ngài nói có phải không?
Nghe xong lời này, Bí thư Vương ngẫm nghĩ cũng có chút cảm động, Lão Hồ bên cạnh thở dài: "Làm chuyện không dễ, huynh đệ, tôi hiểu sự khó khăn của cậu."
Chỉ cần muốn làm điều gì đó, luôn có người cản trở, kẻ xấu ở bên cạnh xem trò vui.
Thẩm Liệt nói thêm: "Bí thư Vương, khi thực hiện cải tạo này, tôi cũng nghĩ muốn có một quỹ khởi nghiệp cho các giao dịch khác trong tương lai, vì vậy nếu không phải tôi đang thiếu tiền thì cũng không cần bỏ nhiều tâm tư như vậy."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây