Lâm Vinh Đường thu hồi ánh mắt, ánh mắt trở nên khó hiểu, nhìn chằm chằm Tôn Hồng Hà: “Hồng Hà, em thật sự không sao chứ? Có bị dọa sợ không, bụng có khó chịu không?.
Tôn Hồng Hà liếc nhìn Thẩm Liệt. Sắc tối đang dần chiếu xuống, bóng dưng Thẩm Liệt trở nên đĩnh đạc lạnh nhạt hơn. Anh không nhìn qua bên này, nhưng nhìn thấy bóng dáng đó, Tôn Hồng Hà vẫn thấy cực kì tàn nhẫn.
Cô ta không thể chọc giận Thẩm Liệt được. Nếu anh thật sự muốn đối phó cô ta, nhất định sẽ xách cô ta đi bệnh viện, lúc đó phải làm sao bây giờ!
Cô ta thu hồi ánh mắt, hít một hơi thật sâu, tránh ánh mắt của Lâm Vinh Đường, thì thào nói: "Không sao, bụng em không có việc gì hết, em chỉ bị dọa sợ chút thôi. Nhưng mà, nhưng mà..."
Cô ta cắn răng, căng da đầu nói ra mấy câu trái lương tâm: "Không có sao hết."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây