Lý Tú Vân đột nhiên chửi một tiếng, chỉ vào bên cạnh nói: "Cô xem, đây là nhà Lâm Vinh Đường, vừa rồi cô ta còn quanh quẩn ở đó, cái giếng kia không bao lâu nữa sẽ đến lượt bọn họ, có lẽ tí nữa sẽ lại tới đây!"
Đông Mạch quay lại nhìn cánh đồng bên cạnh, tất nhiên cô cũng biết rằng bên ruộng lúa mì kia, cô và Lâm Vinh Đường sẽ cùng nhau làm.
Hồi đó lúc trồng lúa mì còn đang phiền não chuyện sinh con, bây giờ sắp đế lúc thu hoạch lúa mì, anh ta và cô đã chẳng còn liên quan gì nữa.
Đông Mạch nhớ rằng trước kia cô có trồng mấy khóm hoa thủy tiên trên ruộng lúa mì đó. Vốn dĩ có thể dùng để nhuộm móng tay, bây giờ lại cho Tôn Hồng Hà hưởng.
Nhìn thấy Đông Mạch không để ý đến câu chuyện của mình, Lý Tú Vân tức giận hỏi: "Cô nghĩ lại xem, chuyện này không phải đáng tức giận sao? Nếu không có cô ta, Thẩm Liệt sẽ không phải vất vả như vậy, có lẽ đã được sống một cuộc sống tốt đẹp hơn."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây