Đông Mạch nghe anh nói xong, trong lòng càng thêm kiên định. Nghĩ đến những gì Tôn Hồng Hà đã nói với cô, muốn nói với Thẩm Liệt, nhưng lại nghĩ bây giờ anh đang rất vui vẻ. Cô nghĩ thầm hồi lâu, dù sao cũng là vợ cũ của anh, giờ nói ra cũng không hay, làm gì có ai đang vui vẻ lại nghe được điều mình không muốn nghe đâu.
Đông Mạch cũng không nhắc lại chuyện đó nữa, ở bên cạnh giúp anh cởi bỏ dây thép và quấn lại chắc hơn.
Thẩm Liệt nhìn kĩ các ghi chú một lần, anh phóng to khoảng cách giữa tấm bìa lông cừu và miếng đệm lót, sau đó điều chỉnh khoảng cách của tấm bìa và nâng vị trí của tấm bìa lên. Tấm bìa ban đầu được dự định để bao lại các sợi dây bên trong, để chúng không bị bung ra, sau đó mở rộng khoảng cách của tấm che tích lân lên.
Lúc này Đông Mạch cũng không có việc gì phải làm nên cầm theo đèn dầu và soi lên cho anh. Điều chỉnh cái này là một việc yêu cầu sự tỉ mỉ, cẩn thận, lệch một chút cũng không được. Đông Mạch soi đèn dầu đúng theo tay anh để anh làm dễ dàng hơn.
Lúc cô cầm ngọn đèn dầu như thế này, cô nhìn thấy nửa người trên để trần của Thẩm Liệt, cúi người ngồi xổm bên cạnh trục cuốn, chăm chú nhìn cây thước thép, dưới tay vẫn đang thong thả điều chỉnh dây .
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây