Không phải bởi vì chuyện hôm nay trong bữa ăn, mà là từ trong cuộc nói chuyện phiếm trên bàn ăn, cô cảm giác được cuộc sống của hai người có sự khác biệt quá lớn, bọn họ không có tiếng nói chung, bản thân cô thì nghĩ muốn thu hoạch cây trồng để kiếm tiền, người ta lại nghĩ sau khi tốt nghiệp nhờ quan hệ cha mẹ mà tìm một công việc tốt.
Thật ra hôm nay Mạnh Tuyết Nhu trong lúc nói chuyện, cô có thể cảm nhận được, Mạnh Tuyết Nhu là nhẹ nhàng bâng quơ mà nhắc tới chuyện điều công tác tới xã, mọi người lúc đó đều mở to mắt ngưỡng mộ, nói làm gì mà chẳng phân biệt, Lăng Thành thật tốt.
Mạnh Tuyết Nhu không quan tâm cái này, cô ta muốn đến làm việc ở xã chỉ vì tiện chăm sóc bà ngoại, bởi vì đối với cô ta mà nói, Lăng Thành vẫn là xã, đều rất dễ dàng, chuyện trong nhà cô ta có biện pháp, đều quá dễ dàng, cho nên không có gì cả.
Cô ta cũng biết đối với cô ta mà nói là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng đối với bạn học khác là một chuyện quá xa vời.
Chỉ là cô ta không biết, lúc trước cô ta ôm búp bê Tây Dương thuận miệng mà nói, Đông Mạch cậu xem nè búp bê Tây Dương thật đẹp, cậu nói người nhà cậu mua cho cậu một con đi, lúc ấy cô ta không biết búp bê Tây Dương đối với nhà của Đông Mạch là một món xa xỉ cỡ nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây