Đôi mặt Đông Mạch nóng lên, thực ra trong hai chị em dâu thì cô và Đới Hướng Đồng có quen biết, còn Hoắc Chí Thành cô mới chỉ gặp hai lần, nhưng lại không ngờ chị ấy lại thương mình đến vậy, bây giờ lại còn nói như vậy với mình.
Cô cảm động gật đầu: “Cảm ơn chị.
Hoắc Chí Thành khẽ thở dài: “Không có gì. Không thể sinh thì không thể sinh thôi, cũng không phải chuyện gì lớn. Chúng ta là phụ nữ, lúc nào cũng phải có suy nghĩ độc lập. Chị nghe Hướng Hồng nói em làm ăn rất tốt, tự nuôi sống mình, như vậy không phải rất tốt à? Phụ nữ có thể độc lập tự chủ thì bất kỳ tình cảnh nào cũng có thể thẳng lưng mà sống, như vậy là đủ rồi. Còn gả cho đàn ông, đàn ông tốt, vậy thì là thêu hoa trên gấm, còn đàn ông không tối hoặc không lấy chồng, vậy thì cũng chẳng có gì ghê gớm.
Đông Mạch: “Vâng, em hiểu ạ.
Hoắc Chí Thành: “Chị cũng không có gì hay để nói với em. Đây là chỗ ở của chị, em cầm lấy, sau này có đến thủ đô thì tốt xấu gì cũng phải tìm chị nghe không.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây