Từ khi rời khỏi chỗ Bí thư Vương, tâm trạng của Đông Mạch vẫn luôn vui vẻ. So với hai trăm đồng của nhà Lộ Khuê Quân thì ba mươi đồng này không nhiều, nhưng kiếm được đồng nào thì hay đồng ấy, dù sao cũng là một ngày lao động mệt mỏi nên cô rất thỏa mãn với số tiền ấy.
Còn về phía Thẩm Liệt, có vẻ như việc chuyển đổi máy dệt bông thô thành máy dệt sợi thô đáng tin cậy hơn, cải tạo tốt thì doanh số bán hàng hoàn toàn không phải là vấn đề.
Thẩm Liệt nhìn cô vui vẻ, thì cũng vui lây: “Ngày mai anh lại đi cùng em.
Đông Mạch: “Không cần đâu. Thực ra em tự đi cũng được.
Thẩm Liệt: “Dù sao anh cũng không có việc gì. Ngày mai em nhất định sẽ dẫn Bí thưu Vương đến nhà người ta mua lương thực, anh đi cùng em, lúc về có thể đạp xe đèo em về.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây