Đông Mạch nghe cái này, cảm thấy ngây ngất, hiện tại cô cũng có chút gửi ngân hàng, cho nên nếu không có tiền, cô sẽ lấy ra để tiêu cùng Thẩm Liệt, về sau chắc chắn cô cũng sẽ cố gắng kiếm tiền, sẽ không để trông cậy hết vào Thẩm Liệt.
Nhưng nghe Thẩm Liệt nói như vậy, cô vẫn thích.
Sau khi ăn thịt dê với bánh nướng ở chợ đêm, Đông Mạch cảm thấy thỏa mãn, trở về khách sạn, lúc này trời không còn sớm, hai người tắm rửa, Đông Mạch liền cầm bộ váy mới, với áo sơ mi trắng khoa tay múa chân trên người mình, cô hỏi Thẩm Liệt: "Đẹp không?"
Thẩm Liệt vừa mới tắm rửa xong, tóc còn ẩm ướt, cởi trần, bên dưới chỉ quấn khăn tắm.
Anh nhìn mái tóc còn ướt của Đông Mạch, khàn giọng nói: "Đẹp."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây