Dựa theo lễ tiết, đã bái thiên địa thì phải bái bài vị cha mẹ, cuối cùng là vợ chồng nhìn nhau đối bái, lúc đối bái cô dường như có thể nghe được giọng nói của một đứa nhóc: “Đó không phải là vợ của anh Vinh Đường hay sao, sao giờ lại là cô dâu mới ạ?
Tiếng của nhóc ấy truyền đến giữa đám đông ồn ào, cũng không quá rõ ràng, nhưng Đông Mạch nghe được.
Sau đó rất nhanh đã có người lớn che miệng của nhóc lại.
Đông Mạch vẫn cúi đầu như cũ, cô nghĩ, chuyện này cũng chẳng có gì, nếu cô đã lựa chọn gả đến đây, thì phải chấp nhận sẽ có người nói đến, nhưng mọi người tốt xấu gì cũng cẩn thận kia dè, không nói ngay trước mặt cô, chỉ có một đứa con nít mở miệng, nhưng cũng bị người lớn che miệng lại, thế này cũng được rồi.
Cô là người đã gả hai lần, cũng chẳng đáng để ngượng ngùng xoắn xít như con gái mới lớn, chi bằng rộng rãi một chút, dù sao chỉnh cô gả đến thôn Tùng Sơn hai lần đấy, thì làm sao nào?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây