Anh thấy Đông Mạch thật sự rất thích cái này, mà loại quần áo này chỉ còn có hai cái, lỡ như bị người khác mua mất, cô nhất định sẽ rất buồn.
Sắp kết hôn đến nơi rồi, anh hy vọng Đông Mạch có thể kết hôn trong vui vẻ, cũng hy vọng mình có thể tận lực cho cô đến chuyện tốt nhất.
Anh lập tức giao tiền, sau đó dẫn cô đi dạo chỗ khác, Đông mạch lại chọn một cái áo lông màu xanh ngọc, một cái áo lông mỏng màu đỏ, còn chọn một cái quần jean, một cái quần tây len, cô không chọn quần ống loe. Cô cảm thấy cái loại như quần ống loe này thật sự quá rêu rao, không thích hợp mặc ở trong thôn.
Ở trong thôn vào ngày mưa nhất định sẽ dính bùn đầy chân, ngày thường không chừng còn có phân gà phân vịt gì đó, lại còn phải làm việc, làm gì có ai rảnh rỗi để mặc cái loại quần ống rộng như vầy đây, căn bản là không tiện.
Mua xong mấy món kia, Đông Mạch thấy cũng được rồi, cô vẫn còn rất nhiều quần áo để mặc, chỉ là nghĩ đến kết hơn, nên mới đến mua mấy món quần áo mới.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây