Anh không khỏi nhớ tới khi mình còn trẻ, có một ngày cảm thấy khát nước trên xa lộ dài bất tận, ven đường có một ông lão trông dưa, ông ấy đã cho anh hái một quả ăn, kẻ đang khát như anh lại có thể cắn được một miếng dưa mềm mại mọng nước lại thơm ngọt, hệt như hôm nay vậy.
Hàm răng của anh nhẹ nhàng trượt trên làn da mỏng manh của cô, sau khi lưu luyến vài cái thì không tách cánh môi cô ra, mà chỉ cẩn thận rút lui.
Nhưng dù cho có như vậy thì Đông Mạch cũng ngây ngốc cả người, cô mở to đôi mắt ướt át, túng quẫn đến mức đỏ bừng cả mặt, ngay cả đuôi lông mày cũng có chút ửng hồng.
Sau khi anh rời đi, làn da nơi đó hệt như bị bỏng, nóng đến dọa người, cô vội vàng giơ tay lên, che lại nơi anh vừa chạm vào.
Đến khi tay cô chạm đến nơi đó rồi thì cô mới phát hiện ra, nơi đó không hề bị bỏng, mà chỉ là ảo giác của cô thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây