Đông Mạch liếc anh một cái: “Anh và anh ta là bạn tốt, tôi còn tưởng anh nhất định sẽ đứng về phía anh ta.“
Thẩm Liệt biết cô vẫn còn hận quá khứ nên cười bất lực, anh không nhịn được đưa tay lên xoa xoa tóc cô.
Đông Mạch nghiêng đầu né tránh không cho anh động vào.
Thẩm Liệt cười nói: “Bây giờ cô đã biết tôi đứng về phía cô chưa?
Giọng anh êm dịu và ấm áp, mặc dù anh mỉm cười khi nói điều này, nhưng ánh mắt của anh không thể nghiêm túc hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây