Không thể khống chế lửa giận đang lan tràn trong lồng ngực của Đông Mạch, tay của cô run lên, nhìn thấy bên cạnh có một cây gậy, có lẽ là dụng cụ biểu diễn của đứa nhỏ tiện tay bỏ ở đó, cô đứng lên: "Lâm Vinh Đường, tôi khuyên anh câm miệng, anh nói thêm vài câu nữa, tôi sẽ không khách khí, chúng ta đã ly hôn, tôi muốn thế nào, cùng đi xem phim với ai, cùng nói chuyện với ai, không liên quan đến anh, tôi có thể sinh được hay không, đây là chuyện của tôi, không cần tới lượt anh nói ở đây!"
Lâm Vinh Đường cũng không sợ, anh ta suy nghĩ, nhìn chằm chằm Đông Mạch, há mồm thở dốc: "Cô không thể sinh, cô ở bên cạnh người ta làm gì để mang đến tai họa cho người khác à? Cô chưa nói với người ta sao? Cô gạt người nhà cô phải không? Cô vì tìm người đàn ông này nên mới vội vàng như vậy đúng không? Cô một ngày không có đàn ông là không sống được có phải không?"
Đông Mạch càng ngày càng giận, người này tại sao lại mặt dày không biết xấu hổ như vậy?
Cô không còn gì ngần ngại nữa, khẽ cắn môi, giơ gậy lên: "Lâm Vinh Đường, đây là do anh tự tìm!"
Cô bây giờ đúng là rất nổi nóng, cáu giận, Lâm Vinh Đường thấy cô khí thế mạnh mẽ, cũng là sợ, sợ tới mức nhanh chóng chạy trốn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây