“Ai dám nhốt tao? Tao một thân mang bệnh tật, chính phủ là của nhân dân, vì nhân dân mà phục vụ, bọn họ sẽ không nhốt tao đâu. Bà lão gào thét với giọng tự tin mười phần, vẻ mặt cũng cực kì đắc chí.
Pháp luật không trách dân chúng, đến lúc đó vừa khóc vừa nháo, việc này liền qua đi.
Hoa Dạng khẽ lắc đầu, cảm thấy bà già này đúng là một người ngang ngược.
Cô cùng Ngôn Mạch nhìn nhau, cánh tay dài của cậu duỗi ra, đem cửa sổ xe kéo qua một bên, sau đó thân thể linh hoạt nhảy ra ngoài, vững vàng đáp xuống mặt đất, đôi tay giơ lên cao: “Nhảy xuống đi.
Hai chân Hoa Dạng đạp lên trên ghế, nhẹ nhàng lướt qua cửa sổ, dựa vào sức nâng của Ngôn Mạch, cuối cùng thành công đứng vững trên mặt đất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây