“Cho nên lần này chủ nhiệm mới ghé thăm nhà tôi sao? Tôi bảo đảm, sau này sẽ không để Tiểu Dạng đi theo nữa, nó là một đứa nhỏ tốt, chỉ vì muốn kiếm tiền cải thiện sinh hoạt nên mới phụ tôi bán hàng.
Chủ nhiệm Bành âm thầm gật đầu, xem ra người này vẫn còn tốt, không đến mức hồ đồ.
Cô vừa định lên tiếng trấn an Trương Tuệ, một giọng nói hung dữ bỗng vang lên: “Tôi đã sớm nói rồi, không cần phải đi bày quán bán hàng gì đó, chỉ tổ mất mặt xấu hổ, các người đúng là đồ lì lợm, không chịu nghe lời tôi nói, từ hôm nay trở đi không ai được đi nữa, cứ ai mò ra bán hàng thì tôi sẽ đánh gãy chân kẻ đó.
Người vừa nói là Hoa Quốc Khánh, chả biết ông đứng ở bên ngoài nghe được tới khúc nào rồi, chỉ thấy sắc mặt của ông đỏ bừng, không biết là vì tức giận hay là xấu hổ.
Trong lòng Hoa Dạng cảm thấy có chút khó chịu, ông ấy không tự kiếm ra tiền, còn không cho hai mẹ con cô đi kiếm tiền là có ý gì? Đúng là chết vì sĩ diện, thật là khổ thân cho nguyên chủ, chả hiểu đứa nhỏ này sao có thể chịu đựng được Hoa Quốc Khánh trong từng đấy năm?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây