Trên đường trở lại huyện thành, Hoa Quốc Khánh cẩn thận quan sát sắc mặt vợ con, ông cảm thấy có chút lo lắng cùng bất an. Trương Tuệ nhăn mày chỉ nói một câu: “Về sau đừng mơ tưởng tôi sẽ chu cấp cho bọn họ dưỡng già, cùng lắm là chu cấp chút tiền thôi."
Hoa Dạng đã sớm dựa vào cửa sổ ngủ rồi, đã vậy cô còn ngủ rất say.
Ngôn Mạch xử lý xong xuôi công việc trong tay, liền đi tìm Hoa Dạng: “Tiểu Dạng, chúng ta đi Bằng Thành chơi đi."
Ánh mắt của Hoa Dạng sáng lên, đời này cô còn chưa được đi du lịch, ra ngoài lại không thuận tiện, chỉ cần nghĩ đến việc phải ngồi xe lửa đường dài đã mất hết hứng thú.
"Tại sao đang êm đẹp lại muốn đi đến đó?."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây