Sau khi trở về phòng, cô cầm một bộ drap trải giường để thay mới, chăn đệm đều đã được phơi nắng từ trước, chúng vẫn còn thoang thoảng mùi của nắng.
Thu dọn giường chiếu xong, Đồng Giai nằm vào trong chăn, thoải mái thở dài một tiếng.
Thực ra ở dưới quê cũng thoải mái, sân nhà cũng rất rộng và thoáng, vừa ra khỏi cửa là liền có thể đi dạo phố, còn có cả một công viên nhỏ có thể tản bộ, nhưng trong lòng của Đồng Giai, thì căn nhà nhỏ này lại chính là tổ ấm của bọn họ.
Lục Bắc Đình tắm xong cũng trở lại phòng, anh thấy Đồng Giai đang nằm trên giường, liền mắt sáng lên, không biết anh đang suy nghĩ việc gì, mà khóe miệng cong lên có mang chút ý cười, cô cũng bất giác mà mỉm cười.
“Đang suy nghĩ gì mà vui thế?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây