Cô ấy nhìn sắc mặt Đồng Giai ảm đạm, cười nói: “Không phải rất thú vị sao? Tôi cũng không nghĩ tới tôi lại sống trong một quyển sách, nhưng tôi phải cảm ơn cô, để cho tôi thoát ra khỏi quyển sách này, tôi cũng không muốn sống cuộc sống của mình nằm trong một vở kịch.
Trong lòng Đồng Giai nghi hoặc, không hiểu ý tứ trong lời nói của đối phương.
“Hôm nay tôi đến tìm cô chính là muốn nói với cô một chuyện, giúp tôi chăm sóc kỹ bọn họ, mặc dù nơi này tất cả đều là hư ảo, nhưng bọn họ đã chăm sóc tôi hai mươi năm, tôi vẫn vô cùng có tình cảm với bọn họ.
Mặc dù cô ấy chỉ nói hàm hồ, nhưng Đồng Giai vẫn biết cô ấy nói “bọn họ là chỉ Tưởng Ngọc Lan và Đồng Chi Mẫn.
Cô ấy muốn kéo tay Đồng Giai, nhưng lại bị Đồng Giai tránh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây