Nhìn Đồng Giai bưng bát rau đi ra ngoài, Tôn Tuệ Vân rất hoài nghi, tính tình người này thật sự có thể thay đổi lớn như vậy sao? Trước kia hai người không phải chưa từng ở cùng nhau, Đồng Giai cũng chưa bao giờ chạy vào phòng bếp, càng đừng nói đến trên mặt mang theo nụ cười, từng tiếng gọi mẹ như thế.
"Hả? Chúng ta có thể ăn không ấy hả?"
Thấy Đồng Giai bưng một cái chén lớn, Lục Bắc Đình đứng dậy đi tới giúp cô nhận lấy đặt lên bàn ăn.
"Đây là món anh thích ăn, thịt kho tàu, xem ra hôm nay chúng ta đều có lộc ăn rồi.
"Ba, con đi bưng thức ăn trước, lát nữa chúng ta cùng nhau uống hai chén."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây